Chết

Friday, June 26, 2009 0 phản hồi

Sáng nay chat với Thanh, cô bạn cũ hồi phổ thông. Nghe tin mấy đứa bạn học cùng khóa lớp 12 vừa qua đời. Bỗng dưng giật mình: phải chăng con người ta có số. Tự nhiên nghĩ loáng thoáng lại bài viết về 1 anh chàng IT vừa chết ở eTown, đâm ra nghĩ vu vơ.

Ai cũng phải trải qua sinh, lão, bệnh, tử. Cuộc sống vô thường như cái lẽ tự nhiên của nó.
Bạn tôi ơi, rũ bỏ hết chấp nê đi. Dẫu sao ta cũng chỉ có một kiếp đời để sống cho trọn vẹn. Cố sống sao cho đừng thẹn với lòng.

Sợ

Wednesday, June 17, 2009 0 phản hồi

Ai cũng có một nỗi sợ hãi. Nhưng mỗi người có những cách khác nhau để đối diện với nó.

Có kẻ sợ quá hóa liều - có thể làm được những điều phi thường trong cơn thập tử nhất sinh. Có kẻ chết trước khi nỗi sợ hãi kịp đến hoặc chết cả vì một điều không đáng sợ. Có kẻ bình chân như vại để phó mặc cho số phận.


Sử xưa ghi lại rằng: tướng thì không thể sợ, nếu sợ thì không làm tướng.
Có một vị tướng nọ trong lúc bị bao vây nguy khốn thì thét lên rằng: "Chúng ta có thể chết - nhưng ta hãy chết như những người hùng. Tôi tự hào được chết cùng anh em trong trận chiến cuối cùng này". Ông lao thẳng ra phía trước và hô lệnh xung phong. Câu nói và hành động can đảm đó đã làm cho quân sĩ hết mình chiến đấu và giúp cho vị tướng nọ thoát khỏi vòng vây. Phục lắm thay.

Ngày nay, ngán ngẫm thay. Tướng quân thường ko như ta mong đợi. Chẳng lẽ tích xưa chỉ là huyền thoại thôi sao?
Có một người lính tự trấn an mình: dẫu ta không phải là tướng, ta vẫn nguyện chết như một người hùng bên cạnh những người anh em ta cùng kề vai sát cánh.

Dốc một bầu rượu uống cho thật say mà ngâm thơ Lý Bạch:

Bồ đào mỹ tữu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi.

(Viết cho tâm sự một người bạn trong một project biết chắc là chết)
Update:
Bài này viết sau một buổi đi uống cafe với thằng bạn làm ở công ty XYZ. Không phải tâm sự của tại hạ. Xin anh em đồng đạo đừng hiểu lầm.

Giận

Tuesday, June 16, 2009 0 phản hồi

Hôm nay bị stress và bực mình nhiều chuyện nên xem lại cái blog bên Yahoo cũ để relax và check coi lâu rồi có ai comment gì ko. Tình cờ đọc lại một bài thơ mình viết tặng một người - kỉ niệm một lần giận hờn. Nghĩ cũng vui vui, nên post lại đây. Chờ lần kế tiếp xài lại...

Giận

Đêm buồn ngắm sao rơi
Anh nhớ em quá trời
Anh làm thơ con cóc.
Chỉ để chọc em vui

Đừng giận anh nữa nhé
Hai đứa mình một đôi
Vui buồn cùng chia sẻ
Anh chỉ mong thế thôi

Buồn nào cũng qua hết
Ta yêu nhau đi thôi
Cuộc đời này ngắn lắm
Giận nhau làm chi trời?

T.D.K

Tri chi vị tri chi - bất tri vị bất tri - thị tri dã

Thursday, June 11, 2009 0 phản hồi

Tri chi vị tri chi, bất tri vị bất tri, thị tri dã
"Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết. Thế mới thật là biết vậy"

Một câu nói đáng để ta phải suy ngẫm.
Dạo này ra đường hay gặp nhiều người làm ngược lại, nên đành tạm đảo lại câu này:

"Tri chi vị bất tri, bất tri vị tri, thị bất tri dã"
Tạm dịch: Kẻ biết thì bảo là không, kẻ không biết (hoặc biết ba mớ) thì huênh hoang rằng mình biết, hóa ra cũng là phường không biết như nhau cả mà thôi.

Sách có câu rằng: không có gì hại hơn là kẻ không biết gì mà nghĩ rằng mình giỏi. Hại lắm thay!

Hãy cho tôi một xô nước ...

Thursday, June 4, 2009 0 phản hồi

Hãy cho tôi một xô nước
Để dập tắt những đam mê ...
đang rừng rực cháy trong lòng
Nhưng trước khi tắt
hãy cho tôi một ngọn gió
Để thổi bùng lên ánh lửa.

Tôi muốn cháy hết mình
... đến lúc rạng đông.