Niềm tin

Sunday, April 25, 2010 0 phản hồi

Trên chuyến xe lên TP, một cô gái trẻ khoảng 25 - 27 tuổi ngồi cạnh một lão sếp béo phệ. Suốt một quãng đường dài, tôi cứ ngỡ cô hẳn là con gái của ông. Đang buồn ngủ, mà cứ nghe hai "cha con" rì rầm bên tai hoài. Cô gái thì cứ oang oang cái giọng miền Tây, nửa quê, nửa Tp mà cứ "anh anh, em em" ngọt xớt. Một lúc mới vỡ lẽ cô này là thư ký riêng của sếp trong một chuyến "vi hành".

Câu chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đó và không có gì đáng để kể nếu không có một sự kiện làm cho tôi sốc. Ngồi nhõng nhẽo một lúc, cô gái móc điện thoại ra và bảo ông sếp: để em gọi điện cho bồ em, chọc nó chơi. Thế rồi, cô huyên thuyên nói chuyện với gã người yêu (chắc cũng ở xứ khỉ ho cò gáy nào đó), hẹn hò đi chơi, trách móc sao không gọi điện cho ả. Bi kịch hơn nữa là bên cạnh đấy lão sếp cũng lấy điện thoại book khách sạn - và tất nhiên chỉ book một phòng.

Đợi cô gái kết thúc những lời thề non hẹn biển của mình với người yêu, lão sếp buông một câu gọn lỏn: "tuổi trẻ tụi em cứ tưởng cuộc đời cái gì cũng là mãi mãi. Cuộc đời thiệt ra không phải vậy, hề hề".

Ừ, có lẽ lão nói đúng. Cứ ngỡ nhiều thứ trong cuộc đời là mãi mãi. Hóa ra không phải.
Cứ ngỡ trong cuộc đời còn có điều gì đó để gọi là niềm tin, nhưng thật ra niềm tin ở cái thời a-còng này hóa ra còn hiếm hoi hơn đá quý nhiều lắm.

Nhớ lại một câu nói của Trịnh lúc còn sống: tôi yêu cuộc đời bằng nỗi lòng của một tên tuyệt vọng. Ừ, khi thế gian không còn gì đáng tin nữa, thì ta chỉ đành tin vào niềm tuyệt vọng, tức là tin vào chính mình - không thể khác.

Định hướng

Thursday, April 1, 2010 0 phản hồi

Có một bạn được công ty sắp xếp để tham gia vào nhóm. Được 1 ngày thì quyết định chuyển sang nhóm khác. Em nói rằng mình không thích kĩ thuật và chưa có định hướng rõ mình sẽ làm gì.

Mời em đi uống cafe. Tôi muốn nghe em cởi mở tất cả tấm lòng và nói về sở thích, cũng như hoài bão của mình. Một buổi cafe để giúp em định hướng nghề nghiệp, và có một cái nhìn rõ ràng hơn về tương lai.

Cuối cùng, tôi dành cho em một câu nói, mà mỗi ngày tôi cũng lặp đi lặp lại để nhắc nhở chính mình: hãy biết mình muốn gì và làm hết sức để đạt được mục tiêu.

Con người là quý giá trong sản xuất phần mềm - một nguyên lý mà tôi đã từng được một người anh, một người bạn chia sẻ từ bản dịch XP-Explained của KentBeck.

Ước gì tôi có thể thổi được thêm lửa cho em. Chúc may mắn!