Sợ

Wednesday, June 17, 2009 0 phản hồi

Ai cũng có một nỗi sợ hãi. Nhưng mỗi người có những cách khác nhau để đối diện với nó.

Có kẻ sợ quá hóa liều - có thể làm được những điều phi thường trong cơn thập tử nhất sinh. Có kẻ chết trước khi nỗi sợ hãi kịp đến hoặc chết cả vì một điều không đáng sợ. Có kẻ bình chân như vại để phó mặc cho số phận.


Sử xưa ghi lại rằng: tướng thì không thể sợ, nếu sợ thì không làm tướng.
Có một vị tướng nọ trong lúc bị bao vây nguy khốn thì thét lên rằng: "Chúng ta có thể chết - nhưng ta hãy chết như những người hùng. Tôi tự hào được chết cùng anh em trong trận chiến cuối cùng này". Ông lao thẳng ra phía trước và hô lệnh xung phong. Câu nói và hành động can đảm đó đã làm cho quân sĩ hết mình chiến đấu và giúp cho vị tướng nọ thoát khỏi vòng vây. Phục lắm thay.

Ngày nay, ngán ngẫm thay. Tướng quân thường ko như ta mong đợi. Chẳng lẽ tích xưa chỉ là huyền thoại thôi sao?
Có một người lính tự trấn an mình: dẫu ta không phải là tướng, ta vẫn nguyện chết như một người hùng bên cạnh những người anh em ta cùng kề vai sát cánh.

Dốc một bầu rượu uống cho thật say mà ngâm thơ Lý Bạch:

Bồ đào mỹ tữu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi.

(Viết cho tâm sự một người bạn trong một project biết chắc là chết)
Update:
Bài này viết sau một buổi đi uống cafe với thằng bạn làm ở công ty XYZ. Không phải tâm sự của tại hạ. Xin anh em đồng đạo đừng hiểu lầm.